Chuyện đã xảy ra 10 năm nay, tôi định bụng sẽ cất giữ bí mật này đến khi xuống mồ. Nhưng có 1 biến cố khiến tôi phải tự thú nhận mọi chuyện với chồng.
Tôi yêu chồng là người đàn ông thứ 2, trước chồng tôi là blog tam su một cậu bạn học cùng lớp thời đại học với tôi. Chúng tôi yêu nhau say đắm nhưng vì khi ra trường, gia đình cậu bạn ấy chuyển vào Sài Gòn sinh sống nên chuyện của chúng tôi không thể đi đến hồi kết.
Sau khi chia tay tình đầu 1 năm thì tôi gặp và quen chồng tôi bây giờ. Thấy anh là người đàn ông tử tế, có địa vị xã hội và hiền lành nên tôi đồng ý làm bạn gái rồi làm vợ anh. Sau 10 năm chung sống tôi chưa bao giờ hối hận về sự lựa chọn này. Anh quả là một người chồng, người cha trên cả tuyệt vời.
Tháng trước, con trai thứ 2 của tôi bị tai nạn phải nhập viện gấp. Con tôi không may bị chấn thương sọ não, tình trạng vô cùng nguy kịch. Trong lúc bối rối và lo lắng tôi đã thú nhận mọi chuyện với chồng một bí mật được tôi giấu kín bấy lâu.
Cũng vào đợt nghỉ lễ 30.4 năm ấy, lớp đại học của chúng tôi tổ chức họp lớp. Hôm đó, tôi được gặp lại mối tình đầu của mình. Tất nhiên cả 2 đều đã có gia đình và có con nhưng bạn bè cùng lớp vẫn không khỏi trêu đùa khiến cả 2 ngượng ngùng với những kỉ niệm của ngày xưa. Sau buổi liên hoan ấy, tôi được tình cũ mời café và tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà không đồng ý. Tôi nghĩ, tất cả chỉ là quá khứ! Vậy mà cái quá khứ ấy đã len lỏi vào tâm trí tôi khiến tôi hồi tưởng lại mọi chuyện, khiến mọi kí ức về mối tình đầu của tôi lại lặng lẽ trở về. Rồi dần tôi chẳng thể nào mà làm chủ được cảm giác của mình nữa. Sau buổi hẹn café tôi đã theo tình cũ vào nhà nghỉ một cách trơ trẽn nhất.
Mọi chuyện diễn ra chỉ trong 1 ngày họp lớp hôm ấy mà khiến tôi bị ám ảnh cả 10 năm trời. Xong ngày đó, người ấy lại vào Nam để tiếp tục cuộc sống của mình. gia dinh va xa hoi Còn tôi phải sống trong dằn vặt và tội lỗi với tội phản bội chồng.
Gần 2 tháng sau, tôi biết mình có thai và hơn ai hết tôi biết đó không phải là con của chồng. Nhưng vì thời gian đó cũng là thời điểm vợ chồng chúng tôi có kế hoạch sinh tiếp bé thứ 2 nên tôi cứ ỉm đi cái sự thật kinh khủng ấy để giữ lấy tổ ấm của mình. Nếu không có chuyện con tôi bị tai nạn đến thập tử nhất sinh như thế thì có lẽ chồng tôi vẫn nghĩ đứa bé chính là ruột của anh.
Trong lúc bấn loạn nhất với tin sét đánh về đứa con trai nhỏ, tôi đã gọi điện cho cha đẻ của đứa bé thông báo. Lúc ấy, tôi nghĩ sắp thật sự mất mất con rồi nên muốn con được nhận cha đẻ để ra đi cho thanh thản. Và tôi đã thú nhận mọi chuyện của ngày xưa, rằng tôi đã phản bội chồng để đi theo tình cũ và đứa bé mà chồng hết mức thương yêu kia không phải con ruột anh.
Khi nghe tin này, chồng tôi sốc lắm. Nhưng với anh, đứa bé không phải con ruột nhưng cũng chẳng khác nào con anh sinh ra bởi anh gắn bó, dành tình cảm cho con từ khi lọt lòng. Thế nên anh ấy nói sẽ tạm gạt đi cái bí mật mà tôi nói ra để tập trung chữa chạy cho con rồi tính tiếp.
Rồi tình cũ của tôi cũng bay ra Hà Nội để nhận con sau 10 năm bí mật. Sau 1 thời gian điều trị, con tôi có chuyển biến tốt, hiện giờ cháu vẫn đang nằm viện nhưng đã qua cơn nguy kịch. Phép màu kì diệu đến với con tôi có lẽ là do con tôi may mắn có được tình thương của 2 người cha cùng một lúc như thế.
Thời gian này, tôi đã dần bớt lo cho sức khỏe của con, nhưng tôi vẫn vô cùng bấn loạn bởi lo cho mối quan hệ người cũ – chồng, cha đẻ - con, cha nuôi – con… Chồng tôi hẹn khi nào con hồi phục hoàn toàn thì anh sẽ đưa ra quyết định của mình. Không biết anh ấy định giải quyết ra sao với thứ đàn bà xấu xa như tôi đây? Mong rằng, cuộc sống sẽ không có gì thay đổi, tôi vẫn được sống trong mái ấm của mình mà con tôi vẫn được nhận cha đẻ của mình.
Xemt hêm: bao phap luat